27/08/2019 |
Buổi trò chuyện của Lương Xuân Trường khi anh và đồng đội Olympic VN tới tập luyện tại PVF hồi tháng 7/2018 với nhiều câu hỏi hay, chia sẻ chân thành và đầy ý nghĩa tới từ tiền vệ quê Tuyên Quang.
Cầu thủ trẻ cần chuẩn bị ra sao khi phải xa gia đình từ nhỏ
MC: Xin Trường có thể chia sẻ kinh nghiệm cuộc sống mới khi không có bố mẹ bên cạnh? Các học viên của chúng ta sẽ cần chuẩn bị những gì?
Xuân Trường: Có ai cảm thấy nhớ nhà và muốn về nhà ngay lúc này. Có lẽ mọi người vào đây các em phải hi sinh rất nhiều, bố mẹ các em cũng vậy. Bố mẹ đã đặt niềm tin rất lớn vào các em để có thể có tương lai tốt. Bố mẹ luôn tin tưởng và hi vọng các em có thể trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Anh tin rằng ai trong gia đình cũng muốn sau này các em có thể trở thành cầu thủ trong đội tuyển quốc gia.
Khi nhớ nhà chúng ta có thể gọi điện cho bố mẹ, nói chuyện với bố mẹ. Hoặc có thể lấy ảnh ra xem. Nhưng anh nghĩ khi ở cùng với nhau thế này, các em có thể nói chuyện cùng với nhau. Thời gian tập luyện, học tập cũng nhiều. Anh nghĩ mình hãy tập trung nhiều hơn vào việc của mình. Để khi về nhà mình cảm thấy vui vẻ vì đã hoàn thành công việc tại đây (PVF). Để mỗi lần về quê chơi có thể kể với bố mẹ con ở đây học tốt lắm. Bố mẹ sẽ rất vui. Thay vì buồn bã không tập được gì thì khi về nhà lại không thể vui vẻ được gì. Như vậy sẽ rất tiếc.
Xuân Trường trên sân tập PVF khi tập trung cùng Olympic Việt Nam hồi tháng 7/2018.
MC: Có nhiều bạn thường cảm thấy mình thua kém hơn bạn bè. Theo Trường, làm sao để vượt qua chính mình những lúc như vậy?
Xuân Trường: Mỗi khi tập luyện thường có bài chia hai bên ra. Mỗi khi thua các em thấy sao? Tức là cảm giác rất hay vì các em muốn thắng. Điều đó sẽ giúp các em ngày hôm sau cố gắng để vượt qua chính đồng đội mình một cách công bằng nhất.
XEM VIDEO XUÂN TRƯỜNG GIAO LƯU CÙNG HỌC VIÊN PVF
Đối mặt với chấn thương
MC: 4 năm qua, đâu là thời khắc khó khăn nhất với một cầu thủ chuyên nghiệp như Xuân Trường?
Xuân Trường: 03 năm qua là khoảng thời gian khó khăn nhất với em. Năm đầu ở V-League em gặp chấn thương, không thể tham dự SEA Games, cùng đồng đội thi đấu hết V-League. Em bị chấn thương rất lâu, khoảng 5 tháng, khi quay trở lại tập luyện lại chấn thương tiếp.
Lúc đó em cảm thấy rất hoang mang, không biết liệu mình có thể chữa khỏi chấn thương này không. Dần dần em nghe theo lời khuyên bác sĩ và nghĩ mình phải đối mặt, bằng mọi cách phải tập luyện và hồi phục. 02 năm tiếp theo tại Hàn Quốc cũng là thời gian khó khăn khi em liên tục gặp chấn thương. Đời cầu thủ chấn thương là điều đáng sợ nhất vì ngay lập tức mình không thể chơi bóng được.
Sau khi vượt qua chấn thương, em trở lại chơi bóng bình thường với phong độ ổn định. Lúc đó là cảm giác tuyệt vời nhất khi mình vượt qua tất cả khó khăn. Không thể biết trước trong tương lai mình có gặp chấn thương nữa hay không. Nhưng mỗi khi gặp chấn thương, điều đầu tiên em nghĩ tới phải bình tĩnh vượt qua khó khăn đó.
Khắc phục tâm lí tự ti khi ra sân thi đấu
MC: Theo Trường, cầu thủ chuyên nghiệp cần làm gì để vượt qua vấn đề tâm lý khi thi đấu?
Xuân Trường: Anh không biết ở đây có ai gặp tâm lý khi thi đấu không? Mỗi khi thi đấu tự ti, không là chính mình. Mạnh dạn giơ tay.
Khi anh ở tuổi các em, anh cũng thường xuyên gặp tâm lý như vậy. Trước khi nhận bóng luôn sợ mất bóng và mỗi khi sợ mất bóng thì bị mất bóng.
Càng nhiều trận đấu càng tốt sẽ giúp các em càng tự tin. Các em không cần phải lo lắng quá nhiều. Cố gắng tập luyện thật tốt. Khi tập luyện thật tốt mình sẽ tự tin những gì mình có. Mỗi khi vào trận đấu, các em chỉ cần thể hiện đúng bản thân mình, không cần nghĩ về những điều khác. Không cần nghĩ hôm nay có nhiều người xem, em sẽ phải làm những gì cả. Em chỉ cần làm đúng như những gì HLV bảo, đúng những gì các em có. Đó đã là một thành công rồi.
MC: Sống trong môi trường tập thể cần đoàn kết và thi đua. Trường có điều gì chia sẻ với các em nhỏ ở đây để đoàn kết và cùng nhau tiến bộ?
Xuân Trường: Bóng đá là bộ môn tập thể và tinh thần đoàn kết là điều quan trọng nhất. U23 vừa rồi như mọi người thấy đoàn kết là sức mạnh lớn nhất, giúp đội có được thành công. Anh rất mong mỗi khi làm việc gì, tập trên sân, trong trận đấu các em luôn nghĩ về đồng đội của mình, nghĩ về đội bóng của mình thì những hành động của các em sẽ luôn vì tập thể. Khi các em nghĩ về đồng đội, làm mọi thứ cho đồng đội và đội bóng thì sức mạnh sẽ được thể hiện rất nhiều. Các đội bóng sẽ phải khiếp sợ vì sự đoàn kết đó.
Học viên PVF: Thần tượng lớn nhất của anh là ai?
Xuân Trường: Đó là Steven Regard của Liverpool – cầu thủ đã giải nghệ có rất nhiều ảnh hưởng đến lối chơi, sự nghiệp bóng đá của anh.
Tháng tám 27, 2019 3:54 chiều