24 Tháng tư, 2020 |
Mạnh mẽ, quyết liệt trân sân nhưng ngoài đời có phần trầm tính, thủ môn của U19 PVF từng có quãng thời gian đầy chông gai khi ở tuổi 13-15 vì trầm cảm.
Đến với bóng đá từ năm lên 10 ở giải của lớp, trường, vị trí Lâm Hào chọn ban đầu là tiền vệ và tiền đạo. “Sau thầy thấy em phản xạ tốt nên khuyên về thử làm thủ môn. Cảm giác sung sướng khi làm tấm bia chắn cho đội nhà và cản phá được các cú sút của tiền đạo đối phương thật khó tả.” – Lâm Hào nói.
11 tuổi, Lâm Hào thi đấu đá giải nhi đồng tỉnh Cà Mau. Đội của em giành giải Nhì. Như nhiều cậu bé ở PVF, Lâm Hào cũng lọt vào mắt xanh của người thầy – tuyển trạch viên quen thuộc là huấn luyện viên Trịnh Tấn Thành.
Em cho biết: “Lúc đầu ba má em đều không đồng ý để con còn nhỏ đi xa. Nhưng các cô, bà động viên, nói cứ để cháu đi thử, biết đâu sau thành công, ba má em cũng đỡ vất vả. Em khi đó chưa rõ gì về PVF. Rồi một tối em nằm cùng anh họ, nói về ước mơ chơi bóng chuyên nghiệp của mình. Anh nói mày muốn vậy phải được đào tạo từ nhỏ. Được ba má đồng ý và lời khuyên của anh họ giúp em tự tin đến với nơi mà chúng em quen gọi là ngôi nhà thứ hai – PVF”.
Ba má lên ở với con trai được 03 ngày rồi về. Lâm Hào ở lại một mình khóc quá trời. Cậu bé nằng nặc xin được về nhà. Thầy cô nói em có thể về 03 ngày rồi nhớ phải trở lại tập luyện. Được nửa năm, Lâm Hào cũng làm quen và thích nghi với môi trường mới.
Nhưng khó khăn chưa dừng lại. Khi lên tuổi 13, chàng thủ môn sinh năm 2002 của PVF gặp vấn đề tâm lí nặng, cần sự can thiệp thường xuyên của bác sĩ. “Em khi ấy luôn muốn ở một mình, hạn chế chơi cùng các bạn. Khoảng thời gian kéo dài gần 2 năm. Việc tập luyện của em cũng gián đoạn ít nhiều. Em được điền tên vào các đội của PVF, nhưng đến ngày chốt danh sách thì không được. Em còn được gọi lên U15 Việt Nam chuẩn bị cho U15 Đông Nam Á 2017 nhưng sau cũng không được vì chuyện này. Em hiểu. Thầy cô lo cho em.” – Lâm Hào chia sẻ.
“Nhưng điều tuyệt vời là em luôn có thầy cô PVF bên cạnh. Em từng gặp thầy Hứa Hiền Vinh xin nghỉ ở PVF vì sợ bệnh sẽ tới lui hoài, em không theo được. Thầy nghe và động viên em bắt hết giải U15. Sau đó PVF từ Hồ Chí Minh sẽ ra Hưng Yên. Thầy sẽ nói để em được chữa trị ở bệnh viện tốt nhất là Vinmec. Thầy còn trò chuyện với ba má em, nói đây chỉ là khó khăn trước mắt. Vượt qua nó rồi, sau này em có thể thành công. Chức vô địch U15 quốc gia cùng U15 PVF năm 2017, danh hiệu thủ môn xuất sắc nhất giải với nhiều pha cản phá hay cũng là cột mốc đưa em trở lại sự cân bằng.” – Lâm Hào nhớ lại.
Trong câu chuyện của mình, Lâm Hào thường xuyên nhắc tới HLV thủ môn Châu Trí Cường (đã nghỉ ở PVF) – người đã đồng hành, dạy bảo em trong chặng đường 06 năm. Người luôn cổ vũ và tạo cho Lâm Hào sự hứng khởi khi là thủ môn.
“Các thầy luôn động viên em hãy thi đấu hết sức. Dù em có phạm sai lầm, trách nhiệm luôn thuộc về các thầy” – Lâm Hào nói. Và, em không quên nhắc tới ba, bạn đồng hành đưa em tới từng trận đấu năm em 10 tuổi, cổ vũ em bằng cả trái tim mà còn là người truyền cho em niềm tin rằng khó khăn chỉ là lẽ thường.
Dẫu thế, Lâm Hào vẫn thường day dứt vì “giá như” mình cản phá được quả penalty trong trận thua U17 Viettel năm 2018 (năm U17 PVF giành đồng hạng Ba) hay màn sút penalty trong trận chung kết U17 quốc gia 2019 “em chỉ đẩy được một quả” và đội chỉ giành ngôi Á quân.
Thủ môn – cầu thủ trẻ nhất V-League2 2019 cùng CLB Phố Hiến giành ngôi Á quân với 03 trận ra quân không để lọt lưới, nói em học được cách phải vượt qua thử thách, tiếp tục đứng dậy để mạnh mẽ hơn. Thủ môn là thế. Ngoài đời nhìn họ có vẻ trầm tính. Nhưng trên sân có cảm giác họ luôn có “chút máu điên”, thi đấu rất nhiệt và liên tục nói. Thủ môn cần sự lì lợm, phải nhanh hơn cầu thủ một nhịp để phán đoán, cản phá các đường bóng nguy hiểm.
Lâm Hào cho biết em đang nỗ lực cùng U19 PVF thi đấu thật tốt tại giải U19 quốc gia 2020. Em nói mình phải cố gắng nhiều để cải thiện chiều cao, sức bật. Bên cạnh giải vô địch U19 quốc gia, Lâm Hào mong muốn được thi đấu và thi đấu thật tốt cho CLB bóng đá Phố Hiến. Em cũng có đôi lời nhắn nhủ tới các bạn nhỏ nếu đã quyết theo bóng đá, cần phải có tinh thần không chịu lùi bước trước khó khăn và luôn nỗ lực để sau này, dù có thất bại nhưng không phải hối tiếc vì bản thân đã không cố gắng hết sức.
Tháng tư 24, 2020 2:28 chiều